“ Thịt ngâm lạnh không tệ, ngâm nóng thì vị này đứng đầu. “ Chủ tịch Trần chưa gì đã ăn sạch bách thịt trong bát:
“ Có khác biệt gì ạ? “ Hà Phương Lộ thắc mắc:
“ Khác chứ, ngâm lạnh chú trọng tại giả vị, phải đậm mới thấm quả thịt, chỉ có thể ăn thịt còn nước ngâm không thể ăn được. Ngâm nóng thì ngược lại hoàn toàn, chú trọng nước canh, tất cả tinh hoa đều nằm ở nước canh, phối liệu càng khó khăn hơn ngâm lạnh. Nhưng mà làm tốt nước ngâm rồi thì không cần biết dùng thịt gì nữa, đun nóng nước lên cho thịt vào là được, dù nấu thịt ba chỉ vẫn ngon như thường. Này Tiểu Tương, La giả có hậu đại à, canh này ngon hơn Cửu Đỉnh bội phần đấy. “ Chủ tịch Trần ngồi vào bàn ăn là không dừng đũa, tất nhiên phải hợp khẩu vị ông tắ:
Tương Cửu Đỉnh cười khổ không đáp, Hà Phương Lộ thấy mọi người đều ăn cũng đánh liều nếm thử, oa, thật là bất ngờ, tiếp đó chỉ ăn không nói.
Trương Khải dù sao phụ trách mảng ẩm thực lâu năm, đây là nhiệm vụ của hắn liền hỏi: “ Chủ tịch Trần, chắc chắn là vị của hiệu tương La giả chứ ạ?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây