Từ Thanh Thanh sắc mặt cực kỳ khó chịu, nhưng lại là chửi Hoàng Thiên Dã: “ Làm người phải có lương tâm, không có anh Giản Phàm, bây giờ anh vẫn còn bán cái quán nhỏ, một tháng kiếm vài ba nghìn đấy, người ta cũng đã cảnh cáo anh đừng lỗ mãng nhảy vào đường Ngũ Nhất, anh lại không nghe, giờ đi trách người ta ... Anh là loại người thế đấy à?”
“ Anh ... Anh chỉ nói thế thôi mà, chẳng quả không phải sốt ruột sao ...” Hoàng Thiên Dã sợ Từ Thanh Thanh giận thật vội xuống nước, vào quán chống cằm ngồi, tiếp tục nhìn những chiếc xe mang đi nửa phần hồn của mình:
Đột nhiên Từ Thanh Thanh gọi: “ Thiên Dã, anh Giản Phàm gọi, bảo chúng ta tới Phân Thủy Lĩnh ...”
“ Mẹ nó, đợi mãi ... Còn không mau.”
Hoàng Thiên Dã sáng mắt, Giản Phàm gọi tức là có kế rồi, vừa rồi còn như cái xác chết tức thi đứng bật dậy, kéo luôn Từ Thanh Thanh lên xe, xoay đầu xe một cái phóng như bay tới Phân Thủy Lĩnh.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây