Giản Phàm chỉ biết cười trừ, không biết phải bẩm báo mẹ ra sao, chuyện y và Dương Hồng Hạnh rất khó diễn tả, trấn an: “ Mẹ nghĩ xem có thể không? Bọn con yêu nhau mấy năm rồi, Hạnh Nhi thực sự phải chuẩn bị luận văn tốn nghiệp, tốt nghiệp xong đính hôn ngay, sau đó cưới về, sinh cho mẹ đứa cháu ... Hì hì, mẹ, có điều con thấy chuyện này có thể hoãn một chút.”
“ Hoãn, hoãn đến bao giờ? Còn hoãn nữa người ta nói con có vấn đề, nói cha mẹ con không hiểu chuyện biết không hả? Lớn bằng này rồi mà chưa biết nghĩ, không chỉ nghĩ cho mình, còn phải nghĩ cho phía Hạnh Nhi chứ, hoãn hoãn hoãn, để rồi con lăng nhăng tìm người khác, ai tin được? “ Mai Vũ Vận giận thật rồi, tốc độ mắng chửi bắt đầu tăng lên:
“ Mẹ, được được, vì danh dự của mẹ, con cố gắng kết hôn sớm, được chưa? Có phải mẹ nuôi cái đứa con không yên tâm này chưa chán, còn muốn sớm nghỉ hưu để trông đứa nữa sao?”
“ A, nói đúng ý mẹ rồi.”
Giản Phàm ngậm mồm không dám nói linh tinh nữa, không dám hứa hẹn nữa, hứa nhiều rồi, nhưng chưa lần nào làm mẹ vừa ý, có chút xấu hổ.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây