Mãi một lúc sau Giản Phàm mới nhớ ra mình có việc phải làm, ủ rũ lên xe lái về phía cầu Ô Long, đầu cầu vẫn là cái chợ rằu. Lần này về nhà có rất nhiều chuyện bất ngờ, làm việc trong quán một ngày mới biết, Đào Hoa có bạn trai rồi, là tắm Cường, hai người họ lớn lên bên nhau từ nhỏ, lại cùng làm việc ở Đệ nhất oa, thế là thành một đôi. Vốn là chuyện mừng, nhưng mà Giản Phàm thất vọng lắm, định đưa Đào Hoa lên Đại Nguyên giúp mình, giờ hay rồi, giờ còn mỗi Thủy Sinh, nhưng người ta lại không muốn lên thành phố.
Tâm tình đã không tốt, mẹ lại một ngày hỏi Hạnh Nhi tới mười mấy lần, làm lòng Giản Phàm càng phiền loạn, chẳng muốn ở nhà, đi tìm thằng bạn xấu an ủi nhau, ngày cả Phí Béo cũng chẳng rảnh chiêu đãi nữa.
“ Ai cũng có việc của mình cả, không biết thằng đó thế nào?”
Giản Phàm đỗ xe lại trước cái chợ rằu mà mình quen thuốc từ nhỏ, còn nhớ khi đó cha lái xe chợ đồ ăn, mình ngồi ở phía trước, cha loạng choạng đạp xe về, còn nhớ khi mới tốt nghiệp, tương lai bất định, mình đạp xe của cha, đi theo đường cha từng đi để mua rằu.
Hai năm trước từ chức về nhà, không muốn đi lại con đường cũ của cha, quyết đoán khoác ba lô lên rời nhà tha hương, muốn dựa vào hai bàn tấy này, dựa vào kiên trì kiếm về hạnh phúc, nhưng lương cao thì có, hạnh phúc và tôn nghiêm chưa kiếm được. Lại về chốn cũ ...
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây