“ Không như cô nghĩ, tôi không muốn thôn tính mảng ẩm thực của cô, nói thế này nhé, dùng người của cô, địa điểm của cô, nhưng đổi phương thức kinh doanh của tôi, kết toán tài vụ trong tấy tôi, quản lý nhân sự và địa điểm trong tấy cô cô sợ gì? Coi như cô chỉ giao toàn bộ đầu bếp cho cô thôi, cô chuyên quản lý, tôi phụ trách nấu ăn.” Giản Phàm đưa ra kiến nghị mà hai bên cùng có lợi, mục đích của y thì không phải nói, nắm mạch máu của Tân Thế' Giới, đầu bếp, thiếu đầu bếp lành nghề y chỉ có thể miễn cưỡng duy trì hiện trạng:
“ Chuyện này.” Sở Tú Nữ hiểu ý đối phương rồi, nhưng không dám đồng ý: “ Tôi đang kinh doanh rất ổn định, tạm thời không có ý này.”
“ Ổn định à, vấn đề của cô lớn lắm, cô chưa nhận ra thôi.”
“ Có sao? Không phải anh định dọa tôi chứ?”
“Tôi không cần phải dọa.” Giản Phàm đã có chuẩn bị từ trước: “ Tôi hỏi cô, số đầu bếp của cô nhiều gấp 4 lần của tôi, cô tính hiệu suất bình quân chưa? Tôi lại hỏi cô, tôi vào Đại Doanh Bàn có 40 ngày, lượng tiêu thụ của cô sụt giảm liên tục, Viên Kỷ Bình không cách nào vãn hồi mới dùng trò bàng môn tà đạo đối phó với cái quán nhỏ, nguyên nhân sâu xâ hơn là gì? Nếu cô kinh doanh tốt, đâu phải dùng thủ đoạn phi chính quy đó.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây