“ Đồn trưởng Dương, tôi có kiến nghị thế này, anh nghe xem sao nhé. “ Giản Phàm dẫn đồn trưởng Dương đi ra cửa sổ, từ đây nhìn thấy mấy chiếc xe hàng đỗ ở sân sau, bắt đầu dẫn dắt: “ Chuyện này hôm quả rất rõ ràng, đầu tiên Viên Kỷ Bình kiếm người đi đánh trận đầu, sau đó lại phái một số người trong công ty tiếp ứng, ném hộp cơm bẩn cố ý khiến khách hàng của chúng tôi hiểu lầm, đúng không?”
“ Không sai, không sai, chúng tôi tra ra 3 đầu bếp, 2 bảo an, đều của Tân Thế' Giới. “ Đồn trưởng Dương đương nhiên phụ họa, nghe đội trưởng Cao ám thị, chuyện này bên trên chắc chắn hỏi tới, làm sao dám sơ suất, vị này cũng thật là, có thân có phận mà ăn mặc như công nhân lao động, không phải chuyên hại người ta à? Bất tri bất giác chung suy nghĩ với đội trưởng Cao.
“ Nhưng anh còn bỏ sót một phương diện quản trọng. “ Giản Phàm đột nhiên nghiêm mặt:
“ Là gì? “ Dương Tranh thất kinh, giờ không xảy ra thêm vấn đề gì là hắn thắp hương vái trời rồi:
“ Anh nghĩ xem từ đây tới chợ nhân lực mấy km, bọn chúng đến và đi đều rất nhanh gọn, chứng tỏ điều gì, chứng tỏ chúng đi xe. “ Giản Phàm nói xong chỉ xe hàng: “ Đó là công cụ gây án quản trọng mà anh bỏ sót, chính là mấy cái xe kia, cho người vào khoang xe rất thuận tiện, hai mươi mấy người, chắc chắn là dùng cả hai xe.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây