Về rồi, an toàn rồi, ngâm chân trong nước nóng, lại ở trong hoàn cảnh thoang thoảng hương hoa, mỹ nữ tin đây là nhà bếp làm ra món hoa soạn có vận vị nghệ thuật. Khoai tây, củ cải, bay vèo vèo, nhìn hoa cả mắt, sau cái bàn còn có nồi to hơn cả nắp trước của xe BMW, đúng là bình sinh hiếm có. Một nam tử cao lớn, vác cái chậu thép không rỉ đổ ào ào vào nồi, mùi thơm bốc rằ, không rõ mùi gì, nhưng hoàn toàn lật nhào ấn tượng về bếp trong lòng cô.
Nhìn cái nồi kia đen bóng, xung quảnh là đống nồi thép không rỉ, như sự kết hợp hoàn mỹ giữa cổ điển và hiện đại.
“ Này, sao cô không nói, đau không?” Đậu Đậu kiếm băng dính thuốc đưa mỹ nữ:
Đến khi lấy khăn lau khô chân mỹ nữ mới nhận ra nãy giờ mình chìm đắm trong không khí nghệ thuật, quên cả đau, chỉ Đại Hòe: “ Làm gì thế?”
“ Hả? “ Đậu Đậu nghe chưa rõ ngẩn rằ, quảy đầu hỏi:” Sư phụ, sao cô ấy lại nói như thế?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây