Ngày 22 tháng 8.
Ngày hôm đó Lục Kiên Định nhớ rõ nhất vì đó là năm thứ 3 hắn nắm đội trọng án, cũng là thời điểm huy hoàng nhất trong sự nghiệp của hắn, vừa mới kết thúc hội nghị công tác nửa năm của thành phố, nhận về 4 lá cờ gấm, 17 vinh dự cá nhân cho đội, gần như vơ vét hết vinh dự chất lượng nhất đầu năm, là tiêu điểm toàn thành phố.
Đúng rồi còn có công lao hạng 1 được bộ treo tặng, không ai ghen tỵ, là truy tặng.
Vừa kết thúc cuộc họp, người theo cùng đội trưởng trở về có chút hoang mang, chuyện vui lớn như vậy mà sao không thấy nụ cười nào trên mặt đội trưởng, hình như có vấn đề, về đội xong ném cờ gấm, phần thưởng ném vào văn phòng đại đội, một mình về phòng đóng cửa lại.
Vừa mới ngồi xuống nghe tiếng gõ cửa, còn tưởng là bên văn phòng hỏi có phát hay không, hoặc có liên hoan hay không, bực mình hô một tiếng “vào đi”, vừa đi vào là Lục Kiên Định thở dài, hai vị ban chính trị tỉnh, loại đi tới đâu không ai ưa, hỏi vị tên Trịnh Cường: “ Chủ nhiệm Trịnh, lại ai bị bắt đi thế?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây