Hắc Oa

Chương 745: Tình này phải nói ra sao. (9)

Chương Trước Chương Tiếp

“ Chứ còn ai nữa, em biết cục gán tội gì cho chú ấy không, xử lý hiện trường không thỏa đáng, bị đình chỉ kiểm tra, điều khỏi đội trọng án ... Em xem, có khốn nạn không chứ? Chú Trần là loại giết người không chớp mắt, nếu trực tiếp bắn vỡ đầu nghi phạm là xong chuyện rồi. Nhưng trên tỉnh dứt khoát muốn giữ người sống, các vị lãnh đạo muốn có thành tích thật đẹp, muốn toàn thắng để thể hiện anh minh thần võ cơ, muốn bọn anh đợi tiếp viện, vây chứ không được bắn, nói không chừng lúc đó nghe tin bọn anh đã chặn đường được nghi phạm, chuyện đầu tiên bọn họ làm là liên hệ với phóng viên ... Mẹ kiếp, Bọn anh phục tùng mệnh lệnh, nghi phạm có phục tùng không? Không chặn lại để chúng chạy mất cũng bị tội, giờ liều mạng chặn chúng lại cũng có tội ... Mẹ nó, lúc bố trí nhiệm vụ nói là phải dùng vũ lực cường đại để chấn nhiếp tội phạm ... Mẹ lũ chó chứ, toàn chó má cả, giờ hỏi vụ án xem, có hiểu chút gì không? ... ngoài họp họp họp rồi phát biểu những lời vô nghĩa thì chúng làm gì rồi? Anh nhổ vào mặt chúng.” Giản Phàm vừa đi vừa tuôn ra những thô tục không ngớt, Ngũ Thần Quảng có chịu trách nhiệm cũng đáng đời, nhưng chú Trần thì oan ức thấu trời, chuyện của chú Trần thì y rõ hơn ai hết, bao năm lau sáu chỉ mong một ngày quảy về thực địa, để rồi nhận lấy kết cục này, lửa giận trong lòng không chỗ phát tiết:

Dương Hồng Hạnh chỉ lặng lẽ che ô nghe Giản Phàm chửi bới, khi thấy y định vẫy xe thì ngăn lại:” Đi bộ đi, chẳng mấy khi có được một ngày mưa.”

“ Ừ ... “ Giản Phàm càng nói càng phẫn nộ, đi bộ cho tỉnh táo cũng tốt: “ Mà Hạnh Nhi, sao em đoán ra ngày là chú Trần?”

“ Trương Kiệt hi sinh, anh bị trọng thương, đều không thể phạt, huống hồ mấy người bọn anh cấp bậc quá thấp so với vụ án đều chưa đủ tư cách. Còn về Ngũ Thần Quảng, ông ta chỉ huy phá vụ án lớn như thế, tuy ngoài xử phạt, kỳ thực bên trong ngầm thăng chức, anh đợi mà xem không bao lâu nữa vụ án làm rõ, ông ta sẽ thuận thế mà lên như diều gặp gió thôi, ai cũng biết ông ta sẽ là công thần lớn nhất nên không đụng vào đâu ... Vậy chỉ còn một người thích hợp, chỉ huy hiện trường, không có tiền đồ không có bối cảnh, nhận trách nhiệm là tốt nhất, chẳng lẽ để sở chịu trách nhiệm?” Dương Hồng Hạnh nhỏ nhẹ giải thích, lớp trưởng nhãn quảng cao hơn anh cảnh sát nhỏ một bậc:

Từng giọt nước mưa rơi lên vũng nước đọng trên đường thành tiếng lõm bõm, sắc trời âm u, gió từ sông Phần thổi tới thổi giọt mưa quất vào mặt cười đau rát, con đường vắng chỉ có hai bóng người đi sát bết nhau, Giản Phàm nghe Dương Hồng Hạnh phân tích xong thở dài bất lực, ảo não nói: “ Em biết còn ai bị liên lụy nữa không? Chị Hồ đấy, bọn họ cách ly chị ấy rồi.”


Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây

Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 33%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)