Nam nhi có quả khổ nạn mới luyện ra được bản sắc một con người, Giản Phàm nói vài câu rất man, chỉ có điều Dương Hồng Hạnh không tin lắm, không thể trách cô, cô bị Giản Phàm lừa quá nhiều rồi. Xe đi mấy mét, chú ý hai chiếc xe kia thực sự thong thả đi theo, Dương Hồng Hạnh cố tình chỉ huy Giản Phàm lái xe vào một cái ngõ nhỏ, vòng vèo một lúc đi rằ, sau đó dừng lại chờ đợi, quả nhiên vài phút sau hai cái xe lần lượt từ trong ngõ đi rằ.
Dương Hồng Hạnh lòng giật thót một cái, tức thì hiểu ra đây là chuyện công, không phải thù riêng, bao nhiêu uất ức giận dỗi chất chứa trong lồng ngực tiêu tắn hết, khẽ hỏi: “ Giản Phàm, rốt cuộc là chuyện gì, án lớn cỡ nào mà liên lụy cả tới người nhà?”
“ Chuyện này nói ra thì dài lắm ... Kỳ thực lời đồn bên ngoài đều là giả, ngày cả vụ án treo mười mấy năm được phá cũng là giả, tên bạn trai cũ ăn hại của em, đồng chí Ngô Đích tuy bắt được kẻ có vẻ là hung thủ giết người, có điều không thẩm vấn được, lại ném về đội trọng án rồi, hung thủ thực sự tới giờ chưa lộ diện ... Tối ngày hôm đó anh lần đầu hẹn em, em không tới, anh rất thất vọng .. Có điều về sau nghĩ lại, là anh không đúng, dù sao thanh danh của anh chẳng ra sao, nửa đêm hẹn cô gái người ta ra ngoài không được là bình thường ... Khi đó anh chỉ muốn tìm người tâm sự, rốt cuộc không có ai ... “ Giản Phàm tỏ ra vô cùng thương tâm, thực chất giờ y đâu mong manh yếu đuối hay hẹp hòi như vậy, huống hồ may Dương Hồng Hạnh không tới nên mới đi tìm Đường Đại Đầu, kịp thời phát hiện Phi Phi, nếu không nguy rồi:
“ Em, hôm đó em có chuyện.” Dương Hồng Hạnh hối hận xen lẫn áy náy giải thích:
“ Nói dối, em không biết nói dối, em nói dối một cái là ngập ngừng.” Giản Phàm lắc đầu, tóm được điểm yếu là không buông tha, tỏ vẻ chúa chát thương tâm:” Lúc đó anh đã nhận ra em nói dối rồi, anh còn nghĩ em ở bên Ngô Đích.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây