Sử Tĩnh Viện hoàn toàn không biết mình đã thành đối tượng trêu chọc của hai nam nhân dâm đãng. Tịch Ngọc Dung nghe thấy rồi, hơi chút thiếu tự nhiên, tiến vào phòng bao, câu chuyện càng thêm sôi nổi, chỉ có điều càng lúc đi càng xâ, Giản Phàm cười thầm, thích nói quảnh co chứ gì, chả ngán.
Không vội, Giản Phàm không vội, dù quảnh có thế nào cũng phải đi vào chính đề thôi.
“ Món này chắc là canh Cúc hoa tắm xà ..
Giản Phàm nhắm mắt lại hít sâu một hơi, mặt nở nụ cười khoan khoái, trên bàn chỉ mới đưa lên ba món ăn, nhưng rượu đã uống hết một chai. Hách Thông Đạt trán lấm tấm mồ hôi, Tịch Ngọc Dung hai má hồng hồng dụ hoặc, áo khoác ngoài đã cởi rằ, quả chiếc sơ mi trắng tinh đó có thể tượng tượng ra đường cong uốn lượn phía dưới, mỹ nữ thực sự tô điểm mỹ thực lẫn không khí. Câu chuyện đi từ trời nam tới đất bắc, từ ăn vặt tới đại tiệc, vị này như đã ăn hết món ngon thiên hạ, chỉ riêng bản lĩnh ngửi mùi đoán món, Hách Thông Đạt chưa từng thấy.
Nghe hai phục vụ viên tán thưởng chính xác, Tịch Ngọc Dung phải nhìn lại chàng trai nhìn có vẻ đơn giản này lần nữa, xem ra không đơn giản rồi, ít nhất vừa rồi cô liên tục mời rượu, người ta tiếp hết, mình uống tới có chút hơi váng vất, vậy mà y chẳng hề hấn gì.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây