Lắc mạnh đầu, Dương Hồng Hạnh bỏ quả một bên, không muốn nghi nữa, về tới tầng tám, vào phòng thì Mai Vũ Vận đang dọn phòng, gấp chăn đệm chỉnh tề, làm thay việc của phục vụ luôn, vừa làm vừa nói: “ Hạnh Nhi về rồi à ... Con bé Hương Hương đó xưa nay tâm cao khí ngạo, vậy mà gặp phải cái thứ không chịu tiến bộ như thằng Giản Phàm, cũng tội nó lắm, nữ nhân chúng ta số khổ, dì không muốn trách nó nữa, dù sao hai đứa nó không thể đi cùng một hướng rồi ... Hạnh Nhi, cháu không chê Giản Phàm kém cỏi chứ?”
“ Cháu ...” Dương Hồng Hạnh bị hỏi bất ngờ, chỉ biết cúi đầu mân mê ngón tắy, cô không chê Giản Phàm ở điểm ấy, nhưng mà ...
Mai Vũ Vận nhận ra mình gấp quá rồi, làm cô nương nhà người ta sợ chạy mất thì hỏng, vội thay đổi chủ đề: “ Cái thằng nhóc thối đó sao không tới thăm mẹ nó, vứt mẹ ở đây mà yên tâm đi chơi à?”
Xem ra trong mắt dì Mai, Giản Phàm luôn là đứa bé thôi, gì mà đi chơi, anh ấy còn phải đi làm chứ, Dương Hồng Hạnh buồn cười lắm: “ Dì, anh ấy tới rồi.”
“ Tới rồi à?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây