Đám giang hồ này có xung đột cũng dễ hiểu thôi, nhưng điểm cắm chốt theo dõi do nhân viên thực địa tùy cơ lựa chọn chứ không do đội bố trí, trong đội còn không biết thì làm sao Thương Đại Nha lại biết? Còn Thiết Bá thì Quách Nguyên quá rõ, mấy lần vào tù đều là tội cố ý gây thương tích, đây là loại chỉ làm tấy sai cho người tắ.
Nghi phạm không trả lời, mắt chếch sang bên né tránh, e người đứng sau này không tùy tiện nói ra được.
“ Đừng rượu mời không muốn, cho rằng tấn công cảnh sát mà che đậy được à, bằng vào đám bị bắt, chưa tới nửa buổi sáng là chúng tôi moi hết ra rồi, thống khoái chút, là ai ở phía sau kiếm chuyện với chúng tôi ... Được lắm, thích ngoan cố chứ gì, vậy là muốn nhận hết tội cầm đầu chỉ huy người tấn công cảnh sát với mục đích báo thù nhé! Tốt thôi, lần này tôi đố anh ra được.” Quách Nguyên gằn giọng, thấy nghi phạm không trả lời bỏ đi luôn:
Thiết Bá rối rít gọi lại: “ Đừng, đừng, tôi nói, là ông chủ của chúng tôi Vương Bình Dương ra lệnh ... Ài, anh cảnh sát, anh còn lạ gì, chuyện này còn phải khai sao, ai trả tiền thì chúng tôi làm cho người đó thôi. Anh cảnh sát, không phải chúng tôi tấn công cảnh sát mà là cảnh sát tấn công chúng tôi đấy chứ ...”
Quách Nguyên không thèm tốn công nữa, an bài người tra hỏi kỹ càng sự việc rồi rời khỏi phòng thẩm vấn.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây