Cùng buổi sáng đó tầng cao nhất tòa nhà Phú Sĩ Tiệp có người đang xem tin tức, có người nói tin trong nước chẳng có gì đáng xem, tin nước ngoài là phản ánh thực tế, tin trong nước phản ánh ý tứ lãnh đạo, lời đó hơi cực đoan, có điều người nói câu đó chẳng quả không hiểu tình hình trong nước thôi, nếu hiểu ý lãnh đạo thậm chí có thể nhìn sâu hơn vào sự việc.
Ví như Giản Hoài Ngọc là người hiểu được, lần này hạng mục Thụy Phong Uyển gặp tai ương rồi, khi xảy ra sự cố ông ta lập tức phái trợ lý Lôi dẫn người tới hiện trường, nhưng cảnh sát phong tỏa nên không thấy gì, quần chúng kích động. Không ngờ tới sáng mọi chuyện lắng xuống đột ngột, tiếp đó là tin tức nhiều lãnh đạo đi làm màu như thế, Giản Hoài Ngọc ngạc nhiên, vì sao lãnh đạo lại đường hoàng đứng rằ, chứ không phải né né tránh tránh như trước, sau khi đưa tin truy nã liền vỡ lẽ.
Chẳng quả là di chuyển tầm nhìn công chúng thôi, một người dân bị đánh chết, còn là công nhân vệ sinh tầng thấp nhất, quần thể yếu ớt này khơi lên phẫn nộ đồng tình của đám đông, mà sự phẫn nộ này hướng vào hung thủ và cty giải tỏa, cùng lắm có thêm nhà khai phát, còn chính phủ ký giấy bán đất kiếm tiền thì không liên quản.
“ Trị tận gốc? Đúng là ăn cắp còn la làng.” Nghe phát thanh viên nói lãnh đạo tương quản tuyên bố trị tận gốc vấn đề, Giản Hoài Ngọc tắt TV, lòng có chút phiền loạn đứng dậy, đi tới bên cửa sổ dừng lại, đứng trên cao nhìn xuống thành phố, làm người ta có cảm giác thành tựu và tự tin:
Mặc dù mảnh đất đó vẫn của Giản thị, mặc dù hạng mục cuối cùng vẫn khởi công, nhưng khó tránh khỏi bị ảnh hưởng, có chút lo lắng. Thị trường này lợi nhuận kinh người, có điều sau lưng đầy nguy cơ, bất cần một chút bị đàn sòi xung quảnh nhảy vào xâu xé, thêm vào tính không ổn định của chính phủ, dù nhà khai phát cũng như đi trên băng mỏng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây