Giản Hoài Ngọc nhíu mày càng chặt: “ Đó không phải thôn hành chính.”
“ Ngày cả thôn tự nhiên cũng không phải.” Trợ lý Lôi dùng từ ngữ của Tằng Nam, kỳ thực hắn chẳng biết hai loại thôn khác nhau thế nào:
Giản Hoài Ngọc cắt ngang, chỉ dấu tắm giác trên đỉnh Ngọc Hoàng:” Chẳng phải nơi hoang dã à, cậu ta sao tìm được bà nội tôi, còn nữa có nói làm sao tìm chú tôi không?”
“ Không ạ ...” Trợ lý Lôi trấn an: “ Nhưng cô Tằng nói Giản Phàm suy đoán rất có lý, bọn họ chuẩn bị giải quyết chuyện này trong 2 - 3 ngày để về sớm.”
“ 2 tới 3 ngày? Ha ha ha ...” Giản Hoài Ngọc cười lớn, nụ cười không vui lắm, trước kia một đứa em của ông ta cũng làm việc này đem về tin giả, còn đem cả kẻ giả mạo về: “ Tôi và em trai, em gái tôi tìm kiếm mười mấy năm, công an, bảo an, thám tử ngày cả treo thưởng cũng dùng, vị cục trưởng Trần cục công an huyện Ô Long, người đầu tiên gặp nhờ vả còn đã chết, cậu ta chỉ vài ba ngày giải quyết? Làm sao tôi tin? ... Tôi kỳ vọng không cao, cậu ta mang về cái tin báo tử là được, giờ cha tôi lại rất tin cậu tắ.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây