Sau ba ngày đi hết các thôn vên đường, Nhị Oa Đầu, Cao Lương Bạch giá rẻ tặng hai xe, thuốc lá Hồng Hà tặng mấy thùng, bánh kẹo rải ra như rác, tiền tiêu tới vài vạn, đổi lại một đống bút tích rồng bay phượng múa, đều là mực bảo của trưởng thôn. Tằng Nam hiểu rồi thứ tin tức vụn vặt này là mục tiêu của Giản Phàm, chỉ bộ óc hết sức tí mỉ của y mới có thể tìm ra thứ có giá trị trong đó.
Ngày 2 tháng 7, tức là đã năm ngày trôi quả, dự báo nói trời có mưa, mưa thật, mà ở quê thì cơ bản mưa một cái là nhàn, Giản Phàm nhốt mình trong phòng xem đống tin tức từ các thôn gửi về, chữ thiếu nét, khó đọc hơn cả thiên thư, thất vọng, không tìm được biết tin, dù là giả mạo.
Cộc cộc cộc! Giản Phàm đi ra mở cửa, mở cửa ra thấy Tằng Nam mỉm cười đứng trước cửa, liền hỏi: “ Sao có tin rồi à?”
“ Anh tẩu hỏa nhập ma rồi à?” Tằng Nam tốn công đứng tạo dáng vô ích, lườm một cái, thấy Giản Phàm thất vọng quảy về phòng thì kéo tắy:” Đi nào, ăn cơm thôi.”
“ Lát nữa tôi đi ... Thôi được, đợi tôi dọn dẹp đã.” Giản Phàm vốn không có tâm tư ăn uống, có điều vừa nói ra Tằng Nam liền không vui, đành sửa lời, thu dọn đống giấy tờ trên bàn, cẩn thận dùng gạt tàn đè lên trên, quảy ra thấy Tằng Nam vẫn cười, lấy làm lạ: “ Hôm nay sao thế?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây