Ba cô gái đang nâng cốc uống đồng loạt bị câu cuối cùng của Dương Hồng Hạnh làm sặc, không hiểu sao lại không uống nữa, cũng không ai nói thêm gì cả. Bất ngờ là Lương Vũ Vân đứng lên chỉ trích: “ Đại tỷ, chị nói thế không được, ai cũng có thể nói anh ấy trừ chị, anh ấy tốt với mẹ chị như thế cơ mà.
Tần Thục Vân cũng không vui: “ Chị chưa từng tham giả phá án với anh ấy nên không biết, bình thường anh ấy đùa cợt không đứng đắn, nhưng một khi đối diện với vấn đề đại thị phi, anh ấy kiên định hơn bất kỳ ai. Năm đó không phải anh ấy chĩa súng vào chi đội trưởng, quyết tra tới cùng, vụ án năm đó đã bị nhấn chìm, em không có ngày hôm nay ... Không thể nói anh ấy cao thượng, nhưng tuyệt đối không thể nói anh ấy vô sỉ.”
“ Thục Vân, đánh giá này rất cao đấy, chị không hiểu, em cực lực phản đối hai người chị cơ mà.” Dương Hồng Hạnh ngạc nhiên nhìn bộ dạng hùng hồn :
“ Đại tỷ, chị đừng trách em nói thẳng nhé, không phải là em thấy nhân phẩm anh ấy tệ, mà ngược lại, anh ấy rất trọng tình cảm, nghĩa khí, anh ấy là chàng trai quá tốt ... Nhưng nữ nhân chúng ta không cần thứ đó, ai chẳng muốn sống thoải mái an nhàn chút, bớt đi vài chục năm phấn đấu, chị không thấy anh ấy kiếm tiền quá vất vả à? Giờ chị công việc chưa đâu vào đâu, chẳng lẽ theo anh ấy bán cơm hộp?”
Mấy câu này của Tần Thục Vân làm Dương Hồng Hạnh tựa hồ ngầm thừa nhận gật đầu, Lương Vũ Vân như có chỗ nào đó khó chịu lườm Tần Thục Vân, Tần Thục Vân không thèm để ý, ngồi xuống không nói nữa.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây