Hắc Liên Hoa Trong Truyện Sảng Văn Cổ Đại Muốn Làm Gì Thì Làm

Chương 45: Vô đề

Chương Trước Hết Chương

Là một phu nhân quen sống trong khuê phòng, mỗi ngày đi qua đi lại cũng chỉ là đến vườn tản bộ, không biết đã bao lâu rồi ả chưa chạy như vậy, chưa được một lúc đã thở hổn hển.

Đi qua hành lang, xuyên qua cửa vòm, Lưu thị đã thở không ra hơi, ả vịn vào Tôn ma ma, muốn nghỉ ngơi một chút, liền nghe thấy có người kinh hô: “Phu nhân! Biểu tiểu thư muốn nhảy xuống ao rồi!”

Chân Lưu thị sợ đến mềm nhũn, Tôn ma ma vội vàng đỡ lấy ả, miệng lẩm bẩm: “Phu nhân đừng hoảng, đừng hoảng. Đại cô nãi nãi đã đuổi theo rồi, sẽ không có chuyện gì đâu.”

“Đúng, đúng.” Lưu thị nắm chặt tay bà ta, mu bàn tay trắng bệch, vẫn không quên gọi: “Nhan tỷ nhi, mau, mau…”

Trong vườn nhỏ chỉ có một cái ao nhỏ.

Lưu thị thích hoa sen trắng, năm ngoái đã đặc biệt cho người đào cái ao này để trồng sen trắng. Đúng vào mùa sen trắng nở rộ, Lưu thị hầu như ngày nào cũng đến đó thưởng sen.

Mà bây giờ, bên cạnh cái ao nhỏ trồng đầy sen trắng này, Triệu Nguyên Nhu đang đứng quay lưng về phía họ, nàng ta cách bờ ao chỉ hai ba bước chân, tà váy màu xanh sen bay phất phơ trong gió, khiến thân hình nàng ta càng thêm mỏng manh.

“Nhu tỷ nhi!” Thịnh thị tuyệt vọng kêu lên: “Con mau lại đây, đừng dọa nương.”

Bà ta cẩn thận muốn đi qua kéo nữ nhi lại, kết quả, bà ta vừa bước lên nửa bước, Triệu Nguyên Nhu liền lùi lại một bước lớn, sắc mặt Thịnh thị trắng bệch, không dám nhúc nhích thêm nữa.

Lưu thị lúc này cũng cuối cùng đã chạy đến, thở hổn hển an ủi: “Nhu tỷ nhi, con có chuyện gì thì nói rõ ràng với biểu tỷ của con, ngàn vạn lần đừng làm chuyện dại dột.”

Triệu Nguyên Nhu chậm rãi quay người lại, ánh mắt nàng ta dừng trên người Thịnh Hề Nhan, đầy vẻ bất lực: “Biểu tỷ, muội nói muội không cố ý, tỷ không chịu tin muội.”

“Muội nói muội muốn bồi thường cho tỷ, tỷ cũng không muốn nghe muội giải thích.”

“Vậy thì hôm nay muội sẽ nhảy xuống từ đây, bất kể sống chết, hai chúng ta từ nay coi như xong.”

Trên khuôn mặt nhỏ nhắn của Triệu Nguyên Nhu mang theo một vẻ quyết tuyệt, thà làm ngọc nát còn hơn ngói lành.

Nói xong, chân nàng ta lại lùi về sau nửa bước, Thịnh thị sợ đến mức suýt nữa thì hét lên, lại vội vàng lấy tay che miệng mình, sợ nữ nhi bị kinh hãi thật sự ngã xuống.

Chương Trước Hết Chương

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)