Mở (2)
Hắn hận không thể bắt Đỗ Địch An lại nghiền xương thành tro, từ từ bóp nát, nhưng cuối cùng nhanh chóng mở lồng thần ra, hắn không muốn phân cao thấp với một quả bom lửa, lý trí nói cho hắn nên nghĩ cách xử lý phiền phức tiếp theo, đậy là sự bình tĩnh và lý trí ở người ở trên cao, kịp thời ngăn lại tổn hại, mà không phải là đắm chìm trong sự tức giận, để mất thêm nhiều thứ hơn, thậm chí là cả tính mạng nữa!
Khi lồng thần mở ra, Ma Đế và Lâm Trường Sinh ở giữa không trung phía bên ngoài lập tức cảm giác được có một ngọn lửa ngập trời thổi quét lướt qua, sắc mặt của bọn họ không khỏi biến đổi, nhanh chóng lui ra xa hơn một ngàn mét, nhìn thấy toàn thân Phi Nguyệt đã thu lại vô số tơ trắng, lui về phía sau ngọn lửa, thân thể cũng bị ngọn lửa đốt cháy đến mơ hồ, không thể nhìn rõ, nhưng bọn họ cũng không tiếp tục chú ý đến Phi Nguyệt, mà là bị đám lửa này hấp dẫn!
Quá mãnh liệt!
Khi tiếp xúc đến không khí, khí thế của ngọn lửa hình vòi rồng trở nên cuồng dã hơn trong nháy mắt, giống như ngọn lửa bên trong bom đã thoát ra xác của quả bom, đột nhiên bùng nổ vậy, từ lửa vòi rồng có độ cao mấy trăm mét, độ rộng mấy chục mét ban đầu, trong nháy mắt đã biến thành độ cao hơn một nghìn mét, độ rộng mấy trăm mét, phóng ra nhiệt độ muốn thổi quét toàn bộ trời đất, đang khuếch đại với tốc độ kinh người, tất cả vật chất trong không khí đều bị đốt cháy, dường như đã trở thành môi giới truyền lửa.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây