Sống và chết (2)
Động tác của Phi Nguyệt lập tức cứng đờ lại, nhưng rất nhanh đã phát ra tiếng cười khanh khách, giống như ma quỷ đang nhai xương “Muốn quấy nhiễu suy nghĩ của ta, thật tình không biết ta đã cho ngươi một cơ hội để kéo dài thời gian, bây giờ, ngươi cũng nên chết rồi!”
Nói xong, thân thể khổng lồ ma hóa đến gần hai mươi thước của nàng có hơi lay động, bỗng nhiên há miệng phun ra một mảng sương đen, trong sương mù bắn ra ngàn vạn sợi tơ màu trắng, giống như mũi tên nhọn đâm về phía Đỗ Địch An.
“Làm sao mà ngươi biết được, ta cũng đang cố ý để cho ngươi kéo dài thời gian.” Đỗ Địch An hơi nhếch miệng, đối mặt với đường tơ trắng cuốn tới đầy trời, bỗng nhiên hắn há miệng phun ra một ngọn lửa, ngọn lửa này giống như thác nước đổ xuống, thế lửa ngập trời, cuốn về phía nửa bầu trời, sợi tơ trắng chạm vào ngọn lửa nhanh chóng bị nhen lửa, thiêu đốt, biến thành tro tàn, còn chưa kịp phát huy hiệu lực của chúng.
Thông qua thấu thị, Đỗ Địch An sớm đã nhìn ra cấu tạo trong cơ thể Phi Nguyệt, sợi trắng này vừa sắc bén vừa mềm yếu, lưỡi dao Cát Liệt của hắn không cách nào chặt đứt, mà tơ trắng lại quấn chặt quanh cơ thể hắn, cắt thành vô số khối, nếu chỉ là Vương giả đơn thuần am hiểu công kích vật lý gặp phải, chỉ riêng một chiêu này, cũng đủ bị giết chết dễ dàng, nhưng ngọn lửa mà Đỗ Địch An chuẩn bị, vừa vặn có thể khắc chế tơ trắng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây