Đưa tang (2)
Người trung niên cường tráng kia không nghĩ tên trẻ tuổi này lại chín chắn như vậy, biết bọn họ mắng chửi cũng không có tác dụng gì, lúc này hắn giơ tay lên ý bảo mọi người yên tĩnh, rất nhanh, tất cả đã dừng lại.
“Trương Lan Tâm tùy ý lên một trương trình truyền hình là có thể kiếm được số tiền này, bọn ta cũng không cần nhiều lắm, nếu như ngươi không lấy ra được thì để cho Trương Lan Tâm ra nói với bọn ta, ta không tin nàng không có tiền!”
Đỗ Địch An khẽ cười, nói: “Các ngươi nói đúng, chút tiền này bọn ta vẫn lấy ra được, không phải chỉ là tám chín triệu sao, chỗ của ta có mười triệu, chỉ cần có thể giúp được các ngươi là tốt rồi.”
Đám người hơi ngạc nhiên, không nghĩ tới chỉ là nói đại vài câu mà Đỗ Địch An đã đồng ý, trong phút chốc có hơi ngượng ngùng, nhưng rất nhanh nghĩ đến sắp có tiền trong tay, trong mắt tràn ngập nóng bỏng, nhìn chằm chằm vào Đỗ Địch An, hận không thể tự mình qua cướp, nhưng mà luật pháp Liên bang đã khắc sâu vào xương tủy, đương nhiên bọn họ thật sự không dám ra tay, chỉ dám nhìn chăm chú vào máy thông tin trong tay Đỗ Địch An.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây