Jenny lập tức khẽ giật mình, lập tức giãy giụa mở tay của hắn, lui ra phía sau vài bước, văn vê nước mắt trên hốc mắt rồi cắn chặc môi dưới nói:
- Không cho phép ngươi nói cha ta như vậy, cha ta sẽ không tổn thương ta! Ta tới nơi này muốn hỏi ngươi vì cái gì ngươi phải đi ăn cắp?
Trong lòng Đỗ Địch An chấn động, chỉ cảm thấy máu tươi vừa mới trào lên, đột nhiên lại lạnh buốt, hơn nữa lạnh đến sâu trong đáy lòng, rét thấu xương đau đớn, đáy lòng của hắn đắng chát mà nghĩ, “Đúng vậy ngươi là bảo bối của phụ thân ngươi, hắn đương nhiên sẽ không tổn thương ngươi, ta cần gì phải lo lắng?”
Hắn nhìn qua cô gái thuần khiết này nhỏ giọng hỏi:
- Ngươi cũng cho là ta sẽ ăn cắp sao?
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây