“Đây chẳng phải là giống như yêu cầu tuyệt đối trung thành đối với cơ giáp sư năm sao trong quân đội sao? Cứ nói đại là chôn một quả bom vào não ta cho rồi đi.” Vẻ mặt Đỗ Địch An trở nên kém tốt, mặt lạnh lùng nói.
Felix thở dài nói: “Nói là như thế, nhưng đây là cách duy nhất để đảm bảo giao tiếp hòa bình của chúng ta, chỉ cần ngươi không ác ý, bọn ta sẽ không bao giờ làm tổn thương ngươi, mọi người đều yên tâm, hi vọng ngươi có thể nghiêm túc suy xét tới.”
Đỗ Địch An nghe xong không khỏi mỉm cười và nói: “Nếu đã như vậy, tại sao không cấy một quả bom vào não của ngươi? Ta tin rằng lúc đó chúng ta cũng có thể duy trì phương thức giao tiếp hòa bình, chà, thậm chí ta có thể rộng lượng hơn nữa, không cần phải cấy bất cứ cái gì vào trong bộ não của ngươi, cũng có thể giao tiếp hòa bình với ngươi.”
Nụ cười trên mặt Felix dần dần phai nhạt, hắn bình tĩnh nói: “Do ngươi còn chưa suy xét rõ ràng, nên ta chỉ có thể để người ở lại đây suy nghĩ một thời gian, bây giờ người có thể đi ra rồi.”
Những gì hắn nói có chút mâu thuẫn, nhưng Đỗ Địch An đã phản ứng ngay lập tức, biết rằng câu sau của hắn là nói với tên đô con bên cạnh mình, cố ý không đề cập cụ thể đến tính mạng của hắn ta, có lẽ là khiến hắn ngẩn ngơ, cho hắn có cơ hội.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây