Đường về
Gã thanh niên hét thảm lên, đau đớn mồ hôi vãi ra như tắm, kinh hãi nhìn Đỗ Địch An, lời nói của nhìn Đỗ Địch An khiến hắn vừa tức giận vừa sợ hãi, hắn ta gào lên: “Ngươi là một tên ác quỷ, một tên ác quỷ đê tiện bỉ ổi!”
“Gã sĩ quan huấn luyện của ngươi dạy ngươi dũng cảm mà chết, hi sinh cho tổ quốc, nhưng cha mẹ ngươi nuôi nấng ngươi bao nhiêu năm, ngươi lấy cái gì báo đáp? Những lời dạy dỗ của họ đối với ngươi, ngươi có nghe lời không? Ngươi thà rằng nghe lời một gã sĩ quan huấn luyện ngươi gặp ở giữa đường, cũng không nghe lời cha mẹ của mình, là ngươi đã giết bọn họ...” Đỗ Địch An nói tiếp, lời nói càng trở nên sắc bén, như kim châm đâm vào lỗ tai gã thanh niên.
Cùng lúc đó, ánh sáng vàng trong con ngươi của Đỗ Địch An lóe lên, hoàn toàn nắm vững cấu tạo cơ thể của gã thanh niên, ngón tay hóa thành lưỡi kiếm sắc bén Cát Liệt, đầu ngón tay bùng cháy, nướng xương lòng bàn tay của hắn, đâm liên tục vào dây thần kinh trên cánh tay của hắn, cơn đau kịch liệt khiến gã thanh niên hôn mê tại chỗ, nhưng bị cái tát của Đỗ Địch An đánh thức, lại nhanh chóng bất tỉnh ngay sau đó.
Đỗ Địch An liên tục đánh hắn tỉnh giấc và tra tấn bằng cả lời nói và thể xác.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây