Quyên góp tiền
Không cần Đỗ Địch An phải nói, Cực Băng Trùng Vương cũng đang định rời đi ngay lập tức, nó bị lời nói của Đỗ Địch An làm cho kinh hồn bạt vía. Chiếc phi thuyền này là lãnh địa của nó, không có sự cho phép của nó vậy mà cửa khoang lại tự động mở ra, cảm giác này giống như một thiếu nữ phát hiện trong khuê phòng của mình xuất hiện một người đàn ông cường tráng, mà còn che mặt nữa…
Rất nhanh, Cực Băng Trùng Vương đã lê thân thể mập mạp trắng như tuyết của mình từ trên cây đại thụ màu đen leo xuống, thân thể của nó giống như có giác mút, có thể từ thân cây thẳng tắp mà leo xuống. Lúc này, Cực Băng Trùng trong bóng tối xung quanh như hổ rình mồi cũng nhanh chóng tập hợp lại, canh giữ xung quanh Cực Băng Trùng Vương.
“Chúng ta đi thôi.” Cực Băng Trùng Vương sợ Đỗ Địch An hiểu lầm, vội vàng nói.
Đỗ Địch An lạnh lùng đáp lại: “Để tất cả chúng đi theo bên cạnh ngươi, con nào bị bỏ lại hay biến mất, ta đến tìm ngươi đầu tiên!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây