Khơi thông (2)
Xem ra lời nói của hắn có tác dụng rồi, Cự Trùng tuyết trắng há hốc mồm, lộ ra vẻ sững sờ, hoặc như là đang sắp xếp lại ý nghĩa của những lời nói của hắn, một lát sau mới nói: “Nhân loại, theo ngôn ngữ của các người, chúng ta được gọi là Cực Băng Trùng, chúng ta là tổ tiên của hồn trùng ký sinh được sử dụng để tăng cường sức mạnh trong cơ thể của các ngươi, chúng ta không có ý định đánh liều với các ngươi, hy vọng các ngươi để cho chúng ta một con đường sống, chúng ta trốn ở chỗ này chính là vì không muốn bị các ngươi tìm được.”
Đỗ Địch An giật mình, híp mắt nói: “Nói như vậy thì ngươi chính là Cực Băng Băng Trùng Vương?”
“Có thể nói là như vậy” Cự Trùng tuyết trắng thừa nhận rất thẳng thắn.
Vậy mà Đỗ Địch An không hề phấn khởi hay kích động, ngược lại trong lòng vô cùng bình tĩnh, hắn phát hiện Cực Băng Trùng Vương này hình như là một tài xế già, nó không chỉ hiểu được ngôn ngữ của các quốc gia trước đây, mà còn hiểu được ngôn ngữ của Tường Lớn, còn biết tên mà nhân loại đặt cho chúng nó, riêng những điều này thôi cũng đủ cho thấy nó đã trải qua rất nhiều chuyện, hơn nữa vô cùng có khả năng là nó vẫn tồn tại từ thời trước cho đến ngày nay!
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây