Thoát thân (2)
“Nếu ta sắp chết đi rồi, ta còn quan tâm điều tốt điều xấu gì nữa?” Biểu hiện của Blanque rất côn đồ, hắn đã nhận ra Đỗ Địch An quan tâm tới Lôi Đình Lự Kính, cho dù cố ý che giấu, hắn cũng có thể nhìn thấu, suy cho cùng hắn làm nghị viên cụng khá nhiều năm, chút nhãn lực này cũng phải có tí, và đây chính là tiền cược của hắn, thậm chí là hy vọng lật ngửa ván bài của hắn, “Ai nấy đều đạt được thứ mình cần, ngươi cần có Lôi Đình Lự Kính, ta thì chỉ muốn bảo toàn tính mạng, ngươi uy hiếp ta, mục đích cũng là muốn an toàn rời khỏi nơi đây, ta có thể bảo đảm với ngươi, ta sẽ không bao giờ truy sát, nhưng cũng như vậy, ngươi cũng phải hứa sau này sẽ không quấy rầy ta và gia đình ta nữa”
Đỗ Địch An lặng lẽ nhìn hắn, im lặng một lúc, rồi nói: “Được rồi, để người của ngươi bỏ Lôi Đình Lự Kính sang một bên, sau đó ta sẽ thả ngươi ra.”
Blanque cau mày, “Nếu như ngươi lấy Lự Kính rồi mà không thả ta ra thì sao?”
“Rất đơn giản, một vật thể to như Lôi Đình Lự Kính để ở đây, phải có hai người mới có thể khiêng nó mang đi một cách nguyên vẹn được, nếu ta mang theo ngươi đi, thì làm sao có thể khiêng Lôi Đình Lự Kính được?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây