Lôi Đình Lự Kính
“Ngươi biết chủ nhân của những Vu Khí này không?” Đỗ Địch An lập tức hỏi.
Hắc Pháp Sư gật đầu, nhỏ giọng nói: “Đại nhân, nếu đi tìm Vua Pháp Sư, còn không bằng tìm những người này trước, nếu như Vu Khí trong tay bọn họ không thể làm hài lòng đại nhân ngươi, thì chúng ta lại đi tìm Vua Pháp Sư cũng không muộn, ngươi nói có phải không?”
Đỗ Địch An khẽ gật đầu, như thế cũng không tệ lắm, nếu không phải bất đắc dĩ phải làm vậy thì hắn cũng không muốn đi trêu chọc Vua Pháp Sư xương cốt cứng rắn khó gặm kia đâu, nhưng hắn nhất định phải nhanh chóng tìm hiểu rõ tình trạng cơ thể của mình, nếu như có thể sống sót, hắn phải nắm chắc thời gian đi tìm Helisha, tránh cho nàng phải một mình du đãng đến Hố Ma hoặc là khu vực lân cận Đế quốc, mặc dù sức mạnh của nàng từ lâu đã là Hành Tẩu Giả Vực Sâu, đủ để hoành hành ở khu vực Vực Sâu, nhưng tâm của Hố Ma đã có không mạng sống của Thượng Vị Vực Sâu đã bị đe dọa, tỷ như lúc trước bọn họ chém chết cực hàn Băng Long.
Thấy Đỗ Địch An đồng ý, Hắc Pháp Sư cảm thấy nhẹ nhõm trong lòng, thầm kêu nguy hiểm thật, cuối cùng hắn cũng thuyết phục được Đỗ Địch An dừng lại, nếu Đỗ Địch An thật sự quyết định đi tìm Vua Pháp Sư, quá nửa là hắn sẽ trở thành bia đỡ đạn.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây