Tam đại Thần Khí (2)
Đỗ Địch An lại không biết Hắc Pháp Sư đang đắm chìm trong sự vui sướng khi bắt được “nhược điểm” của hắn, trong lòng bị Tam Đại Thần Khí mà hắn nói làm cho dao động, nhất là Vong Linh Bảo Châu mà hắn nói, nếu như chỉ nghe thấy âm thanh của người đã chết thì hắn đã không để ý đến, thậm chí còn có chút coi nhẹ, bất kỳ máy hát nào cũng có thể làm được, nhưng nó có thể hút lấy hồn phách con người, cái này thì không phải phạm vi mà máy hát có thể làm được.
“Xem ra ba thứ đồ này hẳn là trước đây đích thực đều là những dụng cụ vô cùng cao cấp, không biết nguyên mẫu là cái gì?” ánh mắt Đỗ Địch An lóe lên, trong lòng nóng lên, nếu như có được ba cái dụng cụ này, thì thí nghiệm của hắn sẽ càng suôn sẻ hơn.
Hắn nghĩ đến Phi Nguyệt, hắn không khỏi cảm thấy có chút tiếc nuối cho nàng, nếu Phi Nguyệt biết về Tường Lớn này và lấy được ba món Thần Khí thì có lẽ thí nghiệm đã thành công.
Lúc này sắc trời đã hửng sáng, trên võ trường phía sau lâu đài vang lên tiếng huấn luyện của kỵ sĩ. Nhóm người hầu của lâu đài cũng lục tục ra vào làm việc, nấu nước, giặt quần áo và phơi chăn mền.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây