Phi Nguyệt (2)
“Nếu các ngươi có thể sống lâu một chút, tương lai thực lực mạnh mẽ, nếu có cơ hội, giúp ta một việc...” Đỗ Địch An ngẩng đầu, ánh mắt nghiêm túc nhìn mấy người bọn họ, “Nếu như thi thể của ta còn được giữ lại, giúp ta bảo tồn thi thể của ta, nếu tương lai tìm được Helisha, giao thi thể của ta cho nàng, để nàng ăn luôn càng tốt...”
Trong lòng cả bọn chấn động, ngây ngốc nhìn hắn.
Khi ánh mắt chạm phải tầm mắt của Đỗ Địch Anh, bọn họ phát hiện, người thiếu niên hăng hái, bày mưu tính kế, nắm giữ mọi thứ trong lòng bàn tay khi xưa, bây giờ, trong mắt phủ đầy sương gió, nét ngây thơ trên mặt cũng đã sớm không còn, gương mặt trẻ trung vô cùng già dặn.
Chớp mắt, thời gian đã trôi qua bao lâu?
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây