Con đường Vương giả
“Hoàn cảnh không giống nhau, đương nhiên chỗ quan tâm không giống nhau.” Đỗ Địch An suy tư giải thích: “Hoàn cảnh thời đại trước an nhàn, không giống như bây giờ, tất cả đều dựa vào quyền cước để chiến đầu với những ma vật này, đương nhiên phát triển khác biệt.”
Borrow hứng thú nhìn hắn một cái: “Lời này ngược lại không tệ, nhưng lý do thực sự là sự dối trá của con người chúng ta! Những con người cổ hủ thời đại trước, ủng hộ cái gì mà lý tưởng nhân đạo, mấy thứ chó má lấy con người làm gốc, đừng nói dùng cơ thể con người làm tài liệu thí nghiệm, cho dù là dùng một ít khỉ hay tinh tinh thiên về gen người, đều sẽ bị cấm thí nghiệm! Dưới tình huống như vậy, tiến độ thí nghiệm chậm đến mức nào? Nó đòi hỏi phải thay đổi các tài liệu khác nhau để điều chỉnh thử nghiệm lặp đi lặp lại, điều này đã trì hoãn bao nhiêu thời gian?”
“Đây là chuyện không có cách nào khác. Nếu như được phép tàn sát đồng bào thì tất cả mọi người đều gặp nguy hiểm và tự hủy hoại bản thân.” Đỗ Địch An nhíu mày nói.
Borrow cười ha hả: “Tự hủy là không thể, chỉ có kẻ yếu mới bị hủy diệt, mà kẻ mạnh sẽ tiếp tục thống trị! Ta nhớ đã có rất nhiều cuộc chiến tranh nổ ra ở các quốc gia khác nhau trên thế giới trong thời đại trước, tại sao không ai đứng lên và nói một lời tôn trọng sự sống? Đạo lý chung quy vẫn là đạo lý, chỉ có người thành thật mới cho rằng, đạo lý còn lớn hơn trời! Nhưng trên thực tế, nắm đấm mới là lớn nhất! Những người đi lên án sau đó, tại sao lại không cầm búa sắt của công lý để ngăn chặn nó? Sự thật chứng minh, kẻ mạnh vĩnh viễn sẽ không tuân theo đạo lý, chỉ biết lợi dụng đạo lý, cho nên cái gì tàn sát đồng bào tạo thành nhân loại tự hủy, lời nói buồn cười như vậy thì đừng nói, suy cho cùng, vẫn là dối trá, không ai không biết xấu hổ mà kéo miếng vải che mặt kia mà thôi!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây