Chiến Trung vị
Zachit nhìn chằm chằm hai người, sát ý trong mắt không giảm, “Chúng ta đều là quân lâm thời, ở trong mắt bọn họ chỉ là bia đỡ đạn, là người chết, hi vọng các ngươi đừng hồ đồ mà làm chuyện ngu xuẩn.”
“Đương nhiên là chúng ta sẽ không.” Đỗ Địch An thở dài.
Lúc này, giáo quan phía sau và hai gã sĩ quan đã đuổi đến đây, cách chỗ mọi người khoảng ba mươi mét thì dừng lại. Vẻ mắt giáo quan đứng giữa cực kỳ u ám, khi đến gần ngàn mét thì nhìn thấy trong đám người đào vong có Đỗ Địch An và Jason, cùng Zachit – ba vị Vực Sâu. Nói cách khác, không có tên Vực Sâu nào xuất lực vì cuộc chiến, hay ở lại pháo đài chiến đấu.
“Sao không chạy nữa?” Giáo quan gằn giọng nói.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây