Doanh trại xung phong (2)
Đỗ Địch An gật gật đầu, không nói gì, những gì gã trọc nói tuy rằng rất có sức hấp dẫn, nhưng ánh mắt và khẩu khí rất dễ thấy là có tính cười trên nỗi đau của người khác. Doanh trại xung phong, hiển nhiên là bia đỡ đạn xung ra phía trước nhất, tốc độ tích lũy chiến tích tất nhiên là nhanh rồi, nhưng tốc độ hi sinh cũng nhanh không kém, trên cấp độ chiến trường này mà nói, cấp Vực Sâu của hắn không là gì cả, nói là đại tướng, cũng chỉ là lời nói đùa vui mà thôi.
Thậm chí tại sao tâm trạng của gã trọc sao lại vui như thế, Đỗ Địch An cũng biết nguyên nhân, một khi bản thân chết trận, Helisha sẽ là vật không chủ!
“Thời gian phục dịch mộ binh lâm thời là bao lâu thế?” Đỗ Địch An hỏi.
Gã trọc cười, nói: “Khi trạng thái phòng vệ khẩn cấp này bị hủy bỏ, thời gian phục dịch của ngươi sẽ kết thúc, còn về thời điểm hủy bỏ trạng thái phòng thủ khẩn cấp thì tùy thuộc vào thời điểm đám người kia người khi nào rút lui.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây