Ngón tay của Đỗ Địch An khẽ run rẩy, cúi đầu, lắc đầu nói: “Ta không nói dối, cùng ta chấp hành nhiệm vụ là Fesnia, tiểu đội trưởng tiểu đội số Năm của quân đoàn Huyết Gai. Đáng nhẽ là cả hai người chúng ta phải cùng đến đây nhập ngũ, nhưng nàng có nhiệm vụ quan trọng hơn phải về phục mệnh. Ta đã đề cập với nàng chuyện này, sau khi nàng trở về có lẽ sẽ giúp ta bẩm báo cho quân vương, thế nên...”
“Fesnia?” Gã trọc khẽ cau mày, hắn chưa từng nghe qua cái tên này, có điều nhìn dáng vẻ Đỗ Địch An, dường như không phải nói bừa. Nét tươi cười trên gương mặt hắn nhanh chóng biến mất, nhìn chằm chằm Đỗ Địch An, ngón tay điểm nhẹ trên mặt bàn, toát ra uy nghiêm, dường như không khí trong lều trại cũng có phần trầm trọng.
Nếu đổi lại là những người khác, lúc này trong lòng đã sớm thấp thỏm đến không gì sánh được.
Nhưng trong lòng Đỗ Địch An lại đang ra lệnh kiềm chế, kìm nén suy nghĩ chém giết của bản thân.
“Như vậy, ngươi cho ta mượn vài ngày trước, đợi ta dùng xong rồi sẽ rửa sạch trả lại cho ngươi, thế nào?” Gã trọc nói với giọng điệu nhấn mạnh từng chữ.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây