Dị tộc ngoại cảnh
Đứng lên từ sân cỏ, Fesnia không ngượng ngùng cũng không nhăn nhó, nhấc tay vơ lấy một mảnh cỏ dại bên cạnh, che đi vị trí nhạy cảm của thân thể. Nghĩ đến lúc mình hôn mê, thân thể bị Đỗ Địch An nhìn thấy hết cả, trong lòng nàng có mấy phần bực bội tức giận. Tuy rằng nàng nhìn thấy không ít chiến trường đẫm máu, nhưng không có nghĩa là thờ ơ đối với việc thân thể của mình lồ lộ như vậy, nàng cũng là phụ nữ, hơn nữa còn là một phụ nữ cực kỳ đẹp, cho nên cũng có lòng tự tôn mà phụ nữ nên có.
Đỗ Địch An thấy dáng vẻ khốn quẫn của nàng, suy nghĩ một chút, từ trong túi lấy ra một bộ y phục vủa mình vứt cho nàng, nói: “Cách đây không xa có một Tường Thần, đợi đến nơi đó thì đổi một bộ tốt hơn.”
“Ừm.”
“Ở trên Trung vị Vực Sâu còn có Thượng vị?” Đỗ Địch An vừa đi vừa hỏi. Nếu giờ đã lộ rõ thân phận đặc biệt của mình thì hắn cũng không cần giấu giếm nữa, vô cùng ham học hỏi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây