Chủ Vực Sâu (3)
Lòng Fesnia đột nhiên nặng trĩu, trước đó nàng đã cảm thấy hơi đau và khó chịu bên tai trái, giờ khắc này nghe Đỗ Địch An nói vậy không nhịn được mà giơ tay sờ lên, nhẹ nhàng miết. Rất nhanh đã nhìn thấy trên tay mình dinh dính máu khô, hơn nữa thính giác bên tai trái cũng có chút lạ, thường xuyên có tiếng ong ong, đồng thời gió ấm xung quanh nhẹ thổi đến lọt vào tai trái liền khiến cho toàn bộ nửa đầu bên trái cảm thấy buốt lạnh. Chuyện đến nước này, liên kết với những gì Đỗ Địch An nói, và cả thứ mà nàng nhìn thấy trước khi hôn mê, nhất thời hiểu được bản thân được Đỗ Địch An cứu ra như thế nào.
“Vậy…” Nàng hơi hé miệng muốn hỏi.
Đỗ Địch An nói: “Con Cực Băng trùng kia đã bị ta chém rớt, lúc đó tình huống khẩn cấp cũng không rảnh nhặt lên đóng gói mang về. Tính ra nó cũng là thứ thuộc về ngươi, ngươi sẽ không trách ta vứt nó đi đấy chứ?”
Fesnia cười miễn cưỡng, cảm thấy câu nói nửa đùa nửa thật này của Đỗ Địch An thực sự có chút nhạt. Có điều vừa nghĩ tới hình ảnh Cực Băng trùng thông qua chính lỗ tai trái của mình mà chui vào thì nàng liền cảm thấy không rét mà run, vừa buồn nôn vừa sợ hãi, đồng thời nghĩ tới là rùng mình. Dù cho nàng thân kinh bách chiến, từng trải qua vô số cảnh tượng đẫm máu tàn bạo, xác chết cùng với những mảnh chân tay nội tạng các thể loại, nhưng tình cảnh này xảy ra với mình, thì cảm giác còn mãnh liệt gấp trăm lần.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây