Tôn Ngộ Không kinh hãi trong lòng. Người đàn bà này, chẳng lẽ là Bạo Thiên Hoàng? Nhưng sao Bạo Thiên Hoàng lại xuất hiện vào lúc này? Nàng chẳng phải đã chết hơn triệu năm rồi sao? Kẻ đã chết triệu năm, nay bỗng dưng hiện thân?
Có thể nói, tất cả ân oán, tất cả tranh đấu, đều do người đàn bà này mà ra. Nếu không phải Bạo Thiên Hoàng đột phá tu vi Thiên Tôn tột cùng, xé rách không gian, xuất hiện ở Thủy Tôn không gian, thì Khai Tịch Giả và Minh Tôn cũng sẽ không biết đến sự tồn tại của vũ trụ này.
Dĩ nhiên, bọn họ cũng sẽ không động đến Thủy Tôn. Như vậy, sẽ chẳng có những tranh đấu sau này, Thủy Tôn sẽ không xuất hiện, cũng sẽ không có nhiều người chết đến thế.
Thế nhưng, đối với người đàn bà này, Tôn Ngộ Không không chút nào oán hận. Nàng là một nữ tử vô tội, ban đầu, tất cả dự tính của nàng đều tốt đẹp, kết cục bây giờ, e rằng chính nàng cũng không ngờ tới. Nhưng dù sao, chuyện đã xảy ra rồi.
Tôn Ngộ Không nhìn thấu, Bạo Thiên Hoàng muốn hắn chạy mau. Xem ra linh hồn nàng đang áp chế Thủy Tôn tự bạo. Tôn Ngộ Không cũng muốn chạy, nhưng thân thể hắn đã hoàn toàn mất đi cảm giác, không còn nghe theo sự điều khiển của hắn nữa.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây