Mọi nỗ lực, mọi hy sinh cuối cùng đã hội tụ thành đòn kết liễu Thủy Tôn. Lãng Tâm Kiếm Hào tung ra một kiếm nhìn như đơn giản nhưng lại ẩn chứa sức mạnh kinh người. Tinh Tứ Trói Buộc, chiêu thức mạnh nhất của hắn sau khi dung hợp với sức mạnh Tinh Tú, không chỉ trói buộc Thủy Tôn bên ngoài, mà còn dẫn dắt Tinh Tú lực từ Thất Tinh Long Uyên xuyên qua vết thương, tấn công vào bên trong, phân tách xương cốt Thủy Tôn, gây ra thương tổn nghiêm trọng. Dù chưa thể tách rời xương cốt của hắn khỏi thân xác Tử Lăng, nhưng cũng đủ để tạo sơ hở cho Tê Chiếu tung ra đòn kết thúc.
Thân xác Thủy Tôn bị phong ấn hoàn toàn, Tôn Ngộ Không thở phào nhẹ nhõm. Trận chiến khốc liệt, bao nhiêu sinh mạng đã ngã xuống, cuối cùng cũng thành công. Thế nhưng, niềm vui chiến thắng chẳng thể xua tan được nỗi nặng trĩu trong lòng hắn. Một tảng đá vô hình vẫn đè nặng tâm trí.
Cũng phải thôi, cái giá phải trả cho việc phong ấn Thủy Tôn quá đắt, làm sao hắn có thể vui cho được? Ban đầu, Ngộ Không cho rằng đó chỉ là cảm giác tội lỗi, nhưng hắn nhanh chóng nhận ra có gì đó không đúng. Cỗ uy áp khủng khiếp vẫn còn đó. Ngộ Không giật mình ngẩng phắt đầu lên.
Cảnh tượng trước mắt khiến hắn chết lặng. Đầu lâu của Thủy Tôn vẫn lơ lửng giữa không trung, không hề rơi xuống dù thân xác đã bị tiêu diệt. Cỗ uy áp đáng sợ chính là từ cái đầu lâu ấy tỏa ra.
“Chết tiệt!” Ngộ Không thầm mắng chính mình. Hắn đã lợi dụng sự khinh địch của Thủy Tôn để đánh bại hắn, vậy mà lại phạm phải sai lầm chết người tương tự. Hắn đã lầm tưởng rằng Thủy Tôn sẽ chết sau khi bị chém đầu.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây