Tiêu Tử Phong ăn xong, xương cốt ném vào trong củi lửa, lại xé xuống một cái cánh gà, sau đó hỏi: “Môn phái các ngươi tên là gì?”
Vương Thiết Sơn cung kính trả lời: “Huyết Độc Môn.”
Tiêu Tử Phong còn nói thêm: “Tốt lắm, giao cho các ngươi một nhiệm vụ, thời gian kế tiếp phụ trách chiếu cố ăn uống sinh hoạt thường ngày của chúng ta ở Thi Sơn, nói ngắn gọn, chính là phụ trách hỗ trợ nấu cơm, không làm khó dễ ngươi đi.”
Vương Thiết Sơn khom lưng lễ phép nói: “Không khó, không khó chút nào, có thể nấu cơm cho tiền bối là vinh hạnh của chúng ta.”
Hiện tại Tiêu Tử Phong có bất kỳ nhu cầu gì, ông ta đều sẽ thỏa mãn, cho dù là bảo buổi tối tắm rửa sạch sẽ đến phòng hắn, ông cũng sẽ đi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây