“…Em lúc đó thậm chí cảm thấy tất cả mọi người đều biết sự thật, chỉ có một mình em bị che giấu. Những người ở dưới sân khấu hò reo, tranh nhau xin chữ ký của em, điên cuồng mua album ảnh và đĩa nhạc của em, bọn họ thể hiện sự ái mộ thái quá đối với em, khiến em cảm thấy tất cả đều là giả, trong lòng bọn họ ẩn giấu sự oán hận sâu sắc, chỉ chờ khoảnh khắc đó, chỉ chờ lừa em vào trong thùng sắt đó, trơ mắt nhìn em bị khóa lại, nhìn em không thể trốn thoát nữa, bọn họ mới để lộ bộ mặt thật hung tàn…”
Mộ Dung Vũ Xuyên nói: “Em đúng là đồ điên. Trong đầu em nghĩ gì cũng khác người khác.”
“Đặc biệt là anh, em cứ tưởng anh hận em đến chết rồi, không ngờ người cứu em lại là anh.”
“Bây giờ anh cũng hận em, rất muốn đánh cho cái mông em thành tám khối.”
“Nói ra có thể anh không tin, em chưa bao giờ cảm thấy mình là một đứa trẻ xinh đẹp.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây