“Nếu một người còn giữ lại tia hy vọng cuối cùng, vậy thì người đó không phải là người bi quan. Nhưng chị có biết trên thế giới này có bao nhiêu người ngày ngày sống trong đau khổ không? Chị hãy mở to mắt nhìn những người đã tự kết thúc sinh mạng của họ đi – cách thức tự sát của họ đều kiên quyết, dứt khoát, họ cẩn thận lựa chọn cách thức kết liễu mạng sống của mình. Bởi vì họ tôn trọng bản thân, tôn trọng sự sống, đồng thời cũng tôn trọng cái chết, trong lòng họ chất chứa khát khao được chết. Đối với họ, tiếp tục sống đã trở thành một sự dày vò, chết là một sự giải thoát cuối cùng. Những người như vậy còn hơn đứt những kẻ vì tuyệt vọng mà trả thù xã hội, làm hại người khác.”
Mano Ruri mỉm cười, nói năng hùng hồn. Lục Tiểu Đường nhất thời không thể phản bác. Cô bấy giờ mới hiểu lời Mộ Dung Vũ Xuyên.
Cô ta đúng là một con yêu tinh.
“Chị đã từng nghe nói đến ‘Liếm dê’ chưa?” Mano Ruri hỏi.
Lục Tiểu Đường không hiểu ý cô ta, quay sang nhìn Mộ Dung Vũ Xuyên.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây