“Cho nên, mục đích chân chính của cô là thông qua việc hợp tác với Mã Đào, lợi dụng mâu thuẫn gia đình của Mễ Lan để từng bước ép buộc cô bé đi vào đường cùng rồi tự sát. Sau đó cô thuận lý thành chương trộm đi thi thể, chế tác Mễ Lan thành búp bê da người, vừa có thể thỏa mãn nhu cầu của con trai cô vừa không làm hắn oán hận cô. Dù sao Mễ Lan cũng không phải do cô tự tay giết nhỉ?”
Chương Tuệ San rơi lệ nói:
“Tôi không thể sống mà không có con trai, không thể đứng nhìn nó buồn khổ như vậy. Chỉ cần là thứ nó muốn thì tôi sẽ cố gắng hết sức. Tôi đã làm rất nhiều búp bê cho nó nhưng nó đều không hài lòng. Tôi thấy nó nói chuyện với cô gái đó hàng ngày, gọi cô bé là Rosalia, tôi biết con trai tôi đã xem Mễ Lan là xác ướp nhỏ ở Palermo. Tôi chắc chắn không thể tặng Rosalia cho nó, nhưng tôi có thể làm ra một Rosalia hoàn hảo hơn, để cô bé ở bên nó mãi mãi, cho đến một ngày tôi không còn nữa thì nó cũng không cảm thấy cô đơn trên thế giới này."
“Nhưng đối với cô gái tên Mễ Lan kia thì cô quá tàn nhẫn.” Mộ Dung Vũ Xuyên nói. “Khi còn sống cô bé bị cha mẹ vũ nhục bạo hành, sau khi chết bị mẹ con các người chà đạp, không được yên nghỉ..."
“Chúng tôi không có chà đạp Mễ Lan!!!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây