Ngoại trừ nói được vài câu có đầu có đuôi lúc đầu, sau đó dù Lục Tiểu Đường có gặng hỏi thế nào, Giang Minh Nguyệt vẫn tỏ ra thờ ơ như không nghe thấy, như thể điều Lục Tiểu Đường nói chỉ là câu chuyện rùng rợn của một người khác chẳng liên quan gì đến mình.
“Tôi nói đã đầy đủ và kỹ càng chưa? Cậu có muốn bổ sung thêm chuyện gì không?” Lục Tiểu Đường kềm nén lửa giận trong lòng.
Giang Minh Nguyệt giương đôi mắt bệnh tật lên nhìn Lục Tiểu Đường rồi nhìn sang phía Cao Băng và La Viêm Lân ngồi ở phía sau. Hắn nói một câu ngoài dự liệu của tất cả mọi người.
“Trả Rosalia lại cho tôi.”
Lục Tiểu Đường cảm thấy thẩm vấn hắn là đang tra tấn chính mình.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây