Minako đổ mồ hôi lạnh, cô đoán không ra dụng ý của hắn ta. “Trước đây tôi và hắn có quen biết.”
“Vậy sao? Nhưng bây giờ căn nhà này đâu còn thuộc về hắn nữa, cô tới để làm gì?” Ánh mắt dò xét của La Viêm Lân lần nữa bắn về phía cô.
“Anh còn đến được thì tại sao tôi lại không đến được chứ?” Minako hỏi ngược lại.
“Cái gì mà tôi còn đến được? Tôi hiện đang sống trong căn nhà này. Vì tôi đến làm việc ở thành phố C nên Cục cảnh sát tạm thời để tôi sống ở đây.”
Minako há to mồm. Thì ra là thế. Lần này cô tiêu rồi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây