“Còn phương tiện di chuyển thì tôi đoán hắn tuỳ tiện ăn trộm để dùng. Nhưng ít ra chúng ta cũng biết được hắn biết lái nhiều loại phương tiện giao thông…”
“… hai điểm cuối cùng là tính cách và thân phận. Sở dĩ tôi đặt hai điểm này ở dưới cùng là vì đây là phần phức tạp nhất, khó xác định nhất. Nó liên quan đến động cơ gây án, bối cảnh sinh sống thường ngày và thói quen của hung thủ. Những điều thông thường nhất chính là điều quan trọng nhất. Một khi có thể phác hoạ ra chúng thì khoảng cách đến ngày bắt được hung thủ cũng không còn xa nữa.”
“Nói tới thân phận,” Mộ Dung Vũ Xuyên lại xen vào, “Tôi thấy thời gian hung thủ gây án đều rất ngẫu nhiên, từ thứ Hai đến Chủ Nhật không hề cố định, tôi đoán hắn không phải là dân văn phòng đi làm từ 9 giờ sáng tới 5 giờ chiều.”
La Viêm Lân gật đầu. “Có lý.”
Sau đó hắn quay sang nói với Lục Tiểu Đường: “Cô cần phải đến lấy lời khai của nạn nhân một lần nữa. Nhớ hỏi xem tay của hung thủ có sạch sẽ không, có vết sẹo nào không. Nếu sạch và không có sẹo thì chúng ta có thể suy đoán gia đình hắn tương đối giàu có, hắn ở nhà và không phải làm gì, từ nhỏ đã sống an nhàn sung sướng. Từ đó suy ra hắn là kẻ sống tách biệt với xã hội, ít tiếp xúc với người khác. Tuy rằng thủ đoạn phạm tội của hắn cực kỳ tàn nhẫn quỷ dị nhưng chúng ta cũng có thể dựa vào đó để xác định tính cách đặc thù của hắn.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây