Mộ Dung Vũ Xuyên lấy ra một chiếc đèn dùng trong khám nghiệm pháp y có tên gọi là đèn crimescope, loại đèn này có công năng chiếu sáng rất lớn, trong vòng 10 mét vuông đạt mức năng lượng 8100J, có thể phát hiện được dấu vân tay, ti.nh dịch, vết máu và dấu chân phát sáng dưới ánh đèn. Nhưng hiệu quả khi sử dụng ngoài trời đương nhiên thua xa trong phòng kín. Mộ Dung Vũ Xuyên chỉ phát hiện được vài dấu chân mơ hồ, hầu hết là dấu chân động vật, chỉ có hai dấu chân trong số đó là của con người. Nhân viên kỹ thuật đứng bên cạnh nhanh tay lấy máy ảnh ra chụp lại.
Mộ Dung Vũ Xuyên thu thập mẫu đất xung quanh bàn tay thối rữa và cả lũ giòi bọ, cho vào trong hai túi vật chứng riêng rồi cất vào vali, sau đó hắn mới bắt đầu tỉ mỉ quan sát bàn tay kia. Hắn ngẩng đầu lên nói với người bên cạnh: “Ai cùng đào đất với tôi nào?”
“Đào đất?” Lục Tiểu Đường nhìn sang Mộ Dung Vũ Xuyên. “Ý cậu là bên dưới…”
“Chẳng lẽ cậu cho rằng chỗ này chỉ có một bàn tay lẻ loi như vầy thôi sao?” Mộ Dung Vũ Xuyên chỉ về phía bùn đất xung quanh bàn tay. “Nhìn kỹ đi, phần đất ở đây đều có dấu vết bị đào xới qua. Thứ chôn bên dưới cũng không nhỏ đâu.”
Vài nhân viên kỹ thuật đứng quanh đó đều không lên tiếng. Xử lý thi thể là chuyện của bên pháp y, thời điểm như thế này chẳng ai nguyện ý làm người tốt.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây