“Đến cùng thì ngươi muốn làm gì?” Tạ Tư Hành tát một cái đánh lùi La Thành Võ, lạnh lùng nhìn Công Dã Hoằng ở lầu hai.
Công Dã Hoằng khí định thần nhàn đứng ở nơi đó: “Trả lại hoa cho cô, chúng ta lập tức đi ngay.”
Tạ Tư Hành nhíu mày: “Ngươi biết rõ hoa Thiên Kim đó khó cầu, vốn là trong kinh thành không có, tại sao cứ mãi dây dưa?”
“Đừng nóng vội! Không phải ta đã nói, nếu không có hoa thì lấy vật gì đó có giá trị để đổi cũng được, tỉ như nói…”
Công Dã Hoằng suy nghĩ một chút: “Nghe nói trước đó trưởng công chúa cất giữ một cái sáo Thanh Ngọc, giá trị liên thành, khó gặp, không bằng thế tử lấy ra đổi cũng được.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây