Chỉ là một thứ dân mà còn muốn vương gia tự hạ thấp địa vị tới gặp sao?
Không phải là đang nằm mơ giữa ban ngày còn chưa tỉnh ngủ chứ!
“Được được được, bây giờ đến mấy tên chó săn như các ngươi cũng không còn coi ta ra gì nữa rồi, a a a a!!!” Chung Ly Ảnh cười lạnh vài tiếng, lại rót mấy ngụm rượu xuống rồi quay người đi về phía bên cạnh vừa hát vừa cười.
Người kia nhìn bóng lưng của hắn ta rồi gắt một cái: “Chưa giết ngươi cũng là vì vương gia nể tình thân, đã đến trình độ này rồi mà còn tự cao tự đại! Cũng không soi mặt xuống nước tiểu xem bản thân mình có bao nhiêu phân thượng!”
Nhưng mà ngửi mùi rượu này cũng thật sự khơi gợi ra con sâu thèm ăn trong người hắn ta, hắn ta không nhịn được mà đi phân phó người ra ngoài mua thịt rượu về cho mình.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây