“Ha, giờ thì tốt lắm, thật vất vả tìm được người, trái lại người chạy nhanh lắm! Còn muốn vứt bỏ ta? Không có cửa đâu! Công phu ở chân lúc trước là do người dạy ta đấy, vì để cho ta tăng tốc độ lên mà cả chiêu thả chó cắn ta người cũng nghĩ đến, không ngờ còn có hôm nay nhỉ?”
“Hai ta ở đây chạy cả đêm ngược lại ta cũng chẳng mệt mỏi, không biết từng tuổi này người có ăn không tiêu hay không?”
Nhâm Đông Nam nghe nàng nói, mặt đã sớm đen như đáy nồi.
Lúc trước nghe đồ đệ đối phó kẻ địch như vậy, ông ấy còn như xem kịch thấy náo nhiệt.
Hôm nay cái miệng này nhắm ngay ông ấy, cảm giác cũng không dễ chịu.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây