Trịnh Tương Nghi liếc mắt nhìn Quý Trường Anh, muốn nói lại thôi, cuối cùng vẫn không nhịn được mở miệng: “Ngươi có nhớ ngày đó lúc các ngươi tiến cung, ở cửa cung gặp phải mấy người đang nói xấu các ngươi không?”
Quý Trường Anh hồi tưởng lại một chút, nghĩ tới lúc ấy ở cửa cung có một phụ nhân ăn mặc chất kim tích ngọc dáng vẻ quái gở nói với nhóm người bọn họ: “Thế nào?”
“Người đó là Nhị phu nhân phủ Thành Quốc Công, nghe nói... ta cũng nghe nói thôi, lúc ấy nàng ta nói năng lỗ mãng, bị người của Hình Sát Tư đánh gãy hai cái răng cửa... Đến bây giờ nói chuyện còn lọt gió! Có điều Nhị phu nhân đó sau không ra khỏi cửa, ta cũng nghe nói thế, không rõ thật giả.”
Trên mặt Trịnh Tương Nghi muốn cười lại không dám cười, nhìn qua bị nghẹn rất khổ.
Quý Minh Hạo không ngờ còn có diễn biến sau đó, nhanh chóng lấy ra quyển sổ nhỏ bên hông ghi nhớ đôi câu.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây